Hàng xóm xót xa cho gia cảnh cùng xúm tay lo hậu sự cho Trang. Ai cũng thắt lòng khi chứng kiến 2 đứa trẻ nhỏ dại ngồi bên di ảnh mẹ, đứa em lâu lâu lại khóc mếu “Mẹ nói đi làm mua sữa cho con, mà giờ lũ cuốn mẹ rồi...”
- Trên đường đi thăm con, người mẹ tử vong sau va chạm với xe container
- Phẫn nộ nam sinh bị bạn đánh chấn thương sọ não phải nhập viện cấp cứu
Theo thông tin từ báo Người Lao Động, ngày 30/10, trong căn nhà cấp 4 trên đường Lê Trọng Tấn (phường An Khê, TP Đà Nẵng), không khí tang thương bao trùm. Gia đình anh Nguyễn Trọng Nghĩa (SN 1991, trú xã Hòa Tiến) đang lo hậu sự cho vợ là chị Nguyễn Thị Thùy Trang (SN 2000, công nhân KCN Hòa Cầm) – người bị nước lũ cuốn trôi sáng 28/10, trên đường từ nhà mẹ đẻ ở phường An Khê về lại nhà chồng tại thôn An Trạch, Hòa Tiến.
Do khu vực Hòa Tiến vẫn ngập sâu, gia đình đành đưa thi thể chị Trang về nhà mẹ ruột ở An Khê để làm tang lễ. Theo người thân, tối 27/10, sau ca làm kết thúc lúc 22 giờ, chị Trang về nhà mẹ để tránh lũ vì thôn An Trạch khi ấy đã bị nước bao vây. Sáng hôm sau, chị định quay lại nhà lấy đồ đi làm. Dù người chị gái khuyên ở lại vì nước đang dâng, nhưng chị vẫn quyết về.
Khoảng 5 giờ 45, chị gọi cho chồng: "Em đang bắt Grab về nhà". Anh Nghĩa lo lắng dặn: "Nước ngập rồi, đừng đi, chờ rút hẵng về", nhưng Trang chỉ cười: "Không sao đâu, em quen đường rồi". Đó là cuộc gọi cuối cùng của hai vợ chồng. Khi xe Grab dừng cách nhà khoảng 500m, nước lũ ngập sâu, chị Trang quyết định lội qua đoạn kênh để về. Đến gần miệng cống, dòng nước chảy xiết khiến chị trượt chân và bị cuốn đi.
Một số người dân nghe tiếng kêu cứu liền chạy đến, nhưng dòng nước quá mạnh. Thi thể chị được tìm thấy hơn một giờ sau, mắc lại bên bụi cây, cách nơi gặp nạn hơn 500m. "Con bé mới ở nhà mẹ đêm qua, sáng ra đã mất rồi…" – mẹ chồng chị nghẹn ngào.

Vợ chồng anh Nghĩa cưới nhau năm 2017, có hai con nhỏ: bé Nguyễn Kim Gia Hân (8 tuổi) và Nguyễn Hoàng Quân (3 tuổi). Cả gia đình sống trong căn nhà nhỏ ở thôn An Trạch, cuộc sống còn nhiều khó khăn.
Chị Trang làm công nhân KCN Hòa Cầm với thu nhập hằng tháng chỉ khoàng 4-5 triệu đồng. Tháng nào tăng ca, chị mới kiếm được khoảng 7–8 triệu đồng để trang trải học phí cho con. Anh Nghĩa làm nghề mộc, thu nhập thất thường. "Hôm trước còn nói lũ rút sẽ đi làm lại, lo học cho con… ai ngờ đâu" - anh nghẹn giọng.
Sáng hôm xảy ra tai nạn, anh Nghĩa vẫn đang dọn lụt thì mất liên lạc với vợ. "Tôi gọi mãi không được, rồi nghe hàng xóm nói có người đuối nước gần nhà. Đến khi thấy ảnh người ta gửi, tôi không tin nổi…" – anh kể.

Theo thông tin từ báo Công an TP Đà Nẵng, trong khi đứa con gái lớn là Nguyễn Kim Gia Hân (8 tuổi) đã biết buồn vì mất mẹ thì đứa con trai út là Nguyễn Hoàng Quân (3 tuổi) cứ quấn lấy cha hỏi mẹ sắp về chưa. Anh Nghĩa cay đắng không biết nói sao cho con hiểu. Hân nói với em: “Mẹ đi xa rồi, mẹ bị nước lũ cuốn trôi, mẹ không về được nữa…”. Vậy là từ hôm qua đến giờ Quân cứ nhắc: “Mẹ nói đi làm mua sữa cho con, mà lũ cuốn trôi mất mẹ rồi…”, “Con nhớ mẹ, mẹ về đi…!”. Người lớn ai nấy đều chạnh lòng.
Trời mưa như trút nước. Anh Nghĩa vừa phải chăm sóc, an ủi con, vừa tất bật cùng người nhà, hàng xóm lo hậu sự chu toàn cho vợ. Nghĩ đến những ngày tháng hai đứa con thơ không có bàn tay của mẹ mà lòng anh rối bời. Đàn ông thương con theo kiểu đàn ông, chủ yếu là sáng mở mắt ra đi làm đến tối mịt mới về, lâu nay không mấy bận tâm vì có mẹ, có bà. Nhưng bà rồi cũng già mà cháu thì chưa kịp lớn, thiếu bàn tay người phụ nữ trong nhà thì con cái mất mát, thiệt thòi biết bao nhiêu. “Tôi lao động phổ thông, có việc làm thì có tiền công mà ở nhà thì con đói. Nhìn lên ảnh vợ rồi nhìn mặt con tôi xót xa vô cùng”- anh Nghĩa nghẹn ngào.

Bà Phương kể, thương con trai và con dâu vất vả, dù tuổi đã ngoài sáu mươi nhưng bà cố gắng chăm sóc, đưa đón cháu đi học để các con yên tâm làm ăn. Nhà còn khó khăn nhưng con cái chăm chỉ, cháu ngoan ngoãn nên có vất vả tí cũng thấy được an ủi phần nào. Không ngờ thiên tai, dòng nước lũ đã cướp mất con dâu, cướp mất bao dự định của gia đình nhỏ. Người đi đường thấy Trang sảy chân ở cầu vành đai An Trạch thì hô hoán nhưng lực bất tòng tâm, không sao cứu được. Dòng nước xiết cuốn chị trôi xa, khi lực lượng cứu hộ đến thì đã muộn. “Con dâu ra đi lạnh lẽo giữa đồng, giờ nhà chồng nước vây tứ bề cũng không lo nổi hậu sự. Phải đưa con về nhà mẹ đẻ. Con vắn số đã đành, giờ thương hai đứa cháu non dại không biết tương lai ra sao. Nó còn chờ mẹ về để mua hộp sữa”- bà Phương nói trong tức tưởi, xót xa.