Tôi không nói gì. Nhưng trong lòng cảm thấy bất an lắm. Cả đêm ấy tôi không ngủ được. Tôi để ý chồng mình. Thấy chồng cũng trằn trọc, anh cũng chẳng thèm để ý đến tôi. Dạo gần đây chuyện vợ chồng anh cũng bỏ mặc.
Không chỉ vậy, mẹ chồng tôi rất sành điệu và chịu chi. Tuần nào tôi cũng cho bà tiền sinh hoạt, thế nhưng bà luôn có lý do để con dâu phải cho thêm. Chuyện này xảy ra không ít lần nhưng tôi vẫn nhắm mắt cho qua.
Sau khi có gia đình, cô ấy cũng ít khi về nhà. Mỗi lần bố mẹ hỏi, cô ấy lại bảo do gia đình nhà chồng bận rộn nên cô ấy phải ở lại cơm nước cho cả nhà. Con gái lấy chồng phải theo chồng, nhà tôi hiểu điều đó nên không có ai hỏi nữa.
Mãi đến người thứ ba thì tôi mới được giới thiệu một người giúp việc khá ưng ý. Chị đã có chồng con, lại lớn hơn vợ chồng tôi cả chục tuổi. Ngoại hình quê mùa lại già trước cả tuổi.
Thời gian sau đó không thấy anh nhắc đến chuyện kết hôn nữa. Tôi thấy nghi ngờ chuyện chẳng lành nên hỏi thẳng. Không ngờ anh cũng nói thật rằng, mẹ anh chê tôi gò má cao, có tướng sát chồng.
Đúng lúc ấy, em nhận được một lời đề nghị béo bở. Chỉ cần em chấp nhận lấy chồng và chăm sóc chồng mình những ngày cuối đời, em sẽ được 200 triệu. Là con gái, chẳng ai mong muốn lấy một người chồng đáng tuổi ông mình. Thế nhưng ở thời điểm đó, em không còn cách nào khác.
Tôi đã qua lại với một cô gái ít hơn mình 8 tuổi. Thấy cô ta toát lên sự trẻ trung, mới mẻ, tôi lại so sánh với vợ mình. Lúc đầu, tôi chu cấp tiền cho người tình. Sau này khi vợ phát hiện, cô ấy yêu cầu tôi quay trở về với gia đình, nhưng tôi lại không chấp nhận.
Sau khi sinh con, em không xuống cân mấy. Phần bởi vì cho con bú sữa lại phải ăn đồ bổ. Mà toàn là chân giò hầm đu đủ, cháo móng giò, sữa bò nóng… Toàn những thứ tăng cân nên em càng tăng mạnh.
Sang đến năm nay, chị tôi vẫn chưa dẫn người nào về ra mắt. Cho đến hôm vừa rồi, khi đang ngồi ăn cơm, chị thông báo một tin khiến tôi cũng không tin vào tai mình, đó là cuối tuần, chị sẽ dẫn người yêu về ra mắt.
Thế nhưng vừa nghe đến tên công ty, chồng tôi nhất quyết phản đối. Lý do anh đưa ra là với mức lương ấy, tôi sẽ không thể chăm sóc cho gia đình chu đáo như bây giờ. Có điều tôi vẫn thấy băn khoăn, không hiểu tại sao chồng mình lại phản ứng gay gắt như thế.
Trong thời gian quen nhau, Hùng luôn thể hiện mình là người giản dị và không quá điều kiện. Anh vẫn đưa em đi chơi bằng chiếc xe máy cọc cạch, tặng những món quà đơn giản. Vì vậy, em vẫn nghĩ Hùng là người đàn ông không giàu có.
Thời gian gần đây, tôi phát hiện chồng mình ngoại tình. Đó là người yêu cũ của anh, cũng là người mà chồng tôi yêu nhất. Có điều tôi vẫn im lặng, là bởi muốn cho chồng cơ hội để anh quay đầu trở về với gia đình. Vậy mà cả tháng trời, chồng tôi vẫn đam mê với người tình.
Đến lúc này, chồng em mới buột miệng nói thật, anh bảo trước đây khi bà nội qua đời, các cô chú đã bỏ vào áo quan 3 cây vàng. Khi cải táng mộ cho bà, bố mẹ chồng em đã lấy số vàng ấy rồi bây giờ thì trao lại cho các con để được tiếng thơm với mọi người.
Tôi cũng biết phụ nữ sinh son xong, đặc biệt là giai đoạn cho con bú thì rất bức bối, ngực lúc nào cũng chảy sữa nên không muốn mặc áo ngực. Ừ thì cho là vậy đi. Lúc đó em mặc áo rộng nên cũng không vấn đề gì lắm.
Chuyện tôi và sếp quen nhau không có ai biết. Bởi anh muốn công tư phân minh, tôi thấy có lý nên luôn kín miệng. Một tuần trước, tôi biết mình có thai.
Bỗng một ngày đẹp trời, anh gọi tôi vào phòng nói chuyện rồi rủ tôi đi xem phim và ngỏ lời cầu hôn tôi. Tôi vỡ òa như Lọ Lem được gặp Hoàng Tử. Tôi đã đồng ý hẹn hò với anh trong niềm hạnh phúc hân hoan mà cả đời mình chẳng dám mơ tưởng.
Hôm vừa rồi, tôi có đến thăm một người bạn đang làm bác sĩ. Biết vợ chồng tôi vẫn chưa có em bé, cậu ấy chủ động đề nghị tôi thử thăm khám để chắc chắn hơn.
Ly hôn xong tôi mới thấy ân hận, nhưng làm cách nào vợ cũ cũng nhất quyết không chịu tha thứ. Cuối tuần trước tôi đến đón con đi chơi, trên đường đi, con tôi vô tư kể: "Con thích ngồi ô tô cơ, chú Hùng với mẹ toàn chở con đi chơi bằng ô tô, sướng ơi là sướng".
Chẳng giấu gì mọi người, nguyên nhân không có con là do em. Bác sĩ nói khả năng có con của em gần như bằng 0. Thành ra bọn em vẫn cố gắng như vậy, thế nhưng trong lòng cả hai đều hiểu một điều, rằng có thể mọi hy vọng đều không được đền đáp.
Tôi gạt đi cho rằng bạn bè thân thiết qua lại thì có gì. Anh ấy nói tôi không thấy gì lạ hay sao. Tôi nói “em chẳng thấy có gì bất thường”. Anh tức tối rồi lên phòng, bỏ mặc tôi ở dưới phòng khách.