“Anh làm ra những chuyện thế này mà còn nghĩ bản thân đáng 500 triệu sao? Tôi thấy không đáng đâu, tôi tặng anh cho cô ta luôn đấy!”.
Tôi nghĩ thầm, phụ nữ là phải như thế này, chứ ai như người vợ lắm lời của tôi ở nhà. Lúc đó, tôi chìm đắm trong men say tình ái nên không suy nghĩ gì nhiều.Thậm chí tôi còn không cảm thấy có lỗi với người vợ của mình.
Hôm qua là ngày chúng tôi ra tòa. Thành chủ động nhường hết tài sản cho tôi và giữ duy nhất căn nhà đang ở. Lúc ấy cả tôi và chủ tọa đều rất ngạc nhiên. Có điều trước đó, Thành nói anh muốn trả lại món nợ tình nên mới làm vậy.
Hôm qua chồng vừa đi làm, em liền ru con ngủ rồi ra kiểm tra cây táo. Không ngờ phát hiện một bọc nilon ở trong, em đến đi đếm lại thì thấy có 5 triệu ở đó các chị ạ. Tối về, phát hiện cây táo không còn bọc tiền, chồng em gào lên hỏi.
Vợ tôi tối ngày ca cẩm, chê mẹ chồng lẩn thần rồi lại than thân tiếc phận. Có lần cô ấy còn bảo khả năng mình bị trầm cảm vì suốt ngày chỉ quanh quẩn trong nhà. Những lúc ấy, tôi cũng cảm thấy bất lực.
Hôm qua, khi về nhà người yêu ra mắt, em ăn mặc chỉnh tề, mua một lẵng hoa quả đến để làm quà biếu. Người đón em là mẹ anh, thú thật dù đã có tuổi nhưng bác vẫn toát lên sự quý phái của một phu nhân. Điều đó khiến em cảm thấy áp lực.
Chồng tôi biết chuyện khi tình cờ đọc được tin nhắn điện thoại tôi bỏ quên trong nhà tắm. Anh ta không nói gì. Chờ sau khi tôi viện cớ ra ngoài gặp bạn. Anh ta đã lẳng lặng đưa theo mẹ tôi vào đúng địa chỉ khách sạn mà bạn tải tôi đã nhắn tin.
Sau hôm ấy, chúng tôi chính thức thành một cặp, tôi còn nghĩ sẽ giấu chuyện này để anh làm bố của con mình, dù sao thì cái thai cũng chỉ nhanh hơn một tháng so với bình thường.
Dù chúng tôi có tốt với mẹ chồng đến cỡ nào cũng không thể lấp đầy khoảng trống trong lòng bà. Vậy mà chồng tôi chẳng hiểu cho, anh còn cho rằng tôi không muốn sống chung với mẹ chồng nên mới tìm mọi cách để đẩy bà đi.
Tôi phân tích, nói nhẹ cho chồng nghe cũng không được. Thế là bao nhiêu ấm ức dồn nén, tôi đổ cả chậu nước cá vào người mình rồi nói thẳng: "Em là như vậy, anh không chịu được hay xấu hổ thì mình chia tay. Chẳng có gì là khó cả".
Anh lật tung giường lên vì nghĩ tôi ngoại tình. Để rồi khi chạm mặt mẹ, anh quỳ xuống bật khóc nức nở: "Tại sao bà lại quay về? Bà có lỗi với bố con tôi, bà không xứng". Mẹ chồng tôi cũng đầm đìa nước mắt, cầu xin con tha thứ.
Thú thật lúc ấy tôi rất hoang mang, nhưng bản thân lại không nỡ bỏ máu mủ của mình. Còn sếp tôi thì bắt phải giải quyết đứa bé vì sợ sau này tôi sẽ lấy đó uy hiếp mình.
Hôm tôi đi sinh, chồng vẫn đang đi công tác. Dù chỉ cách nhà 60km nhưng nghe tin vợ đau đẻ, anh vẫn nhất quyết không về. Suốt hành trình tôi vượt cạn, chỉ có mẹ chồng và mẹ đẻ ở bên. Đau đớn nhất là khi cơn đau dồn dập, tôi nhận được một tin nhắn từ chồng.
Chiều qua vì không chịu được, tôi đã nói lại vài câu. Thế là sẵn chậu nước trên tay, mẹ chồng hất thẳng vào mặt và đuổi tôi đi khỏi nhà.
Từ sau khi tôi sinh con đầu lòng thì tiền bạc càng không đủ. Chúng tôi phải đi làm nuôi con, gửi tiền cho hai bên gia đình, chẳng còn lại bao nhiêu. Nhưng gia đình chị chồng thì rất khá giả, vậy mà thường xuyên vay mượn tiền của chồng tôi.
Bà sợ tôi sẽ đi rêu rao với người khác, bà sẽ mãi mãi không thể có cháu nội. Nhưng bà cũng chẳng biết được là dù tôi có ở đây bao lâu đi chăng nữa thì cũng không thể có thai. Chồng tôi đã không muốn thì sao tôi có thể?
Khi vợ sinh con, Lý đến gặp bác sĩ từng khám thai cho vợ để hỏi rõ vấn đề. Vị bác sĩ này nói rằng, trước đây vợ Lý đã phá thai rất nhiều lần nên ảnh hưởng đến sức khỏe. Lý làm chồng sao không biết chuyện này
Tôi thấy họ thường xuyên nhắn tin với nhau từ trong game ra đến tin nhắn Zalo, Facebook. Tôi ghen tuông thì chồng tức giận nói tôi không tin tưởng anh ấy. Tôi khuyên anh bớt chơi game thì anh trách tôi không cho chồng thư giãn.
Phượng đang bế đứa trẻ mới sinh, đứng cạnh bên là chồng của tôi. Hai người gần gũi với nhau như cặp vợ chồng mới có con nhỏ.
“Anh cho em 50 triệu nhé, anh tin chắc đó là con trai của anh. Vài hôm nữa anh đến thăm thì mình đi xét nghiệm ADN cho chắc chắn. Vợ anh không sinh được con trai nên giờ có rồi anh mừng lắm, nếu đúng thì cảm ơn em nhé”.