Tôi không thể tha thứ cho vợ được nữa. Nhưng khi nhìn thấy con tôi lại mềm lòng, con không có mẹ thì phải làm sao? Giờ tôi nên làm thế nào đây?
Tôi tái mặt không nói nên lời, chỉ muốn tông cửa chạy về nhà bố mẹ đẻ. Cũng vì tôi ham lấy chồng giàu để sướng thân mà giờ bị lừa đau đớn. Giờ tôi phải làm sao đây?
Tôi nói chuyện này cho bố mẹ, sau đó chúng tôi họp gia đình trò chuyện với chị dâu. Nhưng chị dâu không hề nghĩ cho bố mẹ tôi, chỉ một mực không chịu sống xa con. Giờ tôi phải làm sao đây?
Tôi thật sự muốn sống với mẹ chồng để thay chồng tôi chăm sóc bà thật tốt, không liên quan gì đến việc được chia tài sản. Giờ tôi phải làm sao đây?
Chị tôi từ từ cởi áo khoác ra, chị cởi tới đâu thì tôi lặng người nhìn theo tới đó. Vì sau lớp áo khoác chị mặc chính là cơ thể đầy vết roi hằn. Chị tôi bị chồng bạo hành bằng roi vì ghen tuông.
Tôi thấy lạ thì nghi ngờ anh có quỹ đen, giàu tiền bạc, giờ đến lúc ly hôn thì lấy đi phải không?
Cổ nhân xưa thường dùng những hình ảnh ví von để dạy con cháu những bài học cuộc sống. Vì thế câu nói "Đàn ông sợ quả hồng, phụ nữ sợ quả lê" được dùng như lời nhắc nhở triết lý.
Tôi tìm chìa khóa dự phòng, hùng hổ mở khóa, đá tung cửa. Nhưng khi thấy cảnh tượng bên trong, tôi điếng người chết sững.
Ngày tôi dứt áo ra đi, người quỳ gối cầu xin tôi đừng đi không phải là chồng tôi, mà là con riêng của chồng. Con bé khóc nức nở, quỳ gối ôm lấy chân tôi.
Tôi nghe vợ kể mà lặng người kinh ngạc. Tối đó, sau khi vợ ngủ thì tôi rời khỏi nhà, đến nhà bạn thân ngủ
Về nhà, tôi cũng chẳng màng mở cái ba lô cũ đó ra. Quả thật đó là món quà chồng từng tặng tôi khi còn là vợ chồng. Giờ nhìn thấy nó, trong lòng tôi càng khó chịu.
Tôi về nhà như kẻ mất hồn, tức giận tra hỏi vợ. Vợ tôi biết không thể giấu được nữa nên quỳ gối khóc lóc xin tha thứ.
Tôi nghe chuyện vợ và chồng cũ mà lửa giận bùng trong người. Dù là vợ tôi thương cảm người gặp khó khăn, nhưng đó là chồng cũ của cô ấy, tôi khó mà chấp nhận được.
Sau khi kiểm tra thấy bóng hình trong camera ghi lại tôi tức nghẹn lời.
Tôi vẫn nghĩ ngợi không biết sau khi tôi khỏi bệnh, tôi có thể thoải mái gần gũi với cô ấy như trước mà quên đi chuyện này không?
Anh cố nặn một nụ cười rồi đi tới nắm tay tôi: “Về nhà đi, anh nấu cơm rồi”.
Tôi và chồng quyết định ly thân. Tôi không biết tương lai sẽ thế nào nhưng ít nhất lúc này tôi thấy nhẹ nhõm.
Tôi lặng người khi đối diện với sự thật. Tôi vừa mất người bố mình yêu quý, vừa không được chia tài sản, mất luôn số tiền mà ông định cho vợ chồng tôi.
Tôi không biết mình phải làm sao để giữ gia đình cho con. Khi sự phản bội lừa dối của chồng tôi quá thâm sâu và đáng sợ, tôi phải làm sao đây?
Tôi sốc ngất khi mẹ chồng dúi vào tay tôi số tiền 1 tỷ, rồi tiết lộ một bí mật động trời bị che giấu.