Nói rồi Hùng dắt người mẹ già của mình về quê, trên đường đi mẹ cứ trách anh là tại sao mắng vợ.
Nghe bác sĩ nói mà anh quỳ sụp xuống, anh cảm thấy mình khốn nạn vô cùng. Mang tiếng có vợ bầu mà anh lại không biết một chút kiến thức nào chăm vợ cả.
Trên đời, cái gì cũng có cái giá của nó, kể cả trong cuộc hôn nhân cũng có những bản hợp đồng bất ngờ.
Lời đề nghị làm tôi choáng váng, khiến tôi càng hận anh đến tận xương tủy, không ngờ anh lại là người bạc bẽo đến như thế này.
Từ khi bước về làm dâu nhà anh, đêm nào chị cũng nằm khóc ướt cả gối nhưng anh chẳng một lần quan tâm đến vợ.
Từ khi cưới nhau đến giờ đêm nào cũng thế, anh vẫn làm điều này rồi mới chịu đi ngủ.
Rồi anh ta quay về thật. Gia đình bề ngoài vẫn đầm ấm, nhưng chỉ có bạn mới biết vết thương sâu hoắm trong lòng mình.
Nghe vợ nói câu đó tôi bật khóc nức nở, anh chợt nhận ra mình hèn hạ, không xứng đáng làm chồng làm cha.
Em là nhân tình của chồng chị đúng không? Em yên tâm đi. Cái quần rách như anh ta, chị không xài nữa nhường cho em đó.
Sau lần đó, tôi thật sự thấy có lỗi với vợ. Tôi cố gắng làm hòa bằng mọi cách với vợ để bớt cảm giác cắn rứt trong lương tâm. Nhưng vợ tôi vốn cau có, nay càng khó gần hơn.
Mọi người xung quanh cứ giục anh lái xe đưa vợ đi viện, xe cấp cứu còn lâu mới tới. Nhưng Tùng cứ chần chừ mãi không chịu đi. Xe anh mới mua, giờ để vợ máu me lên dơ xe thì sao? Với lại, xe mới mà để chở người tai nạn thì không hay.
Anh đừng thấy có gì lạ, thật ra chuyện này khá là dễ hiểu mà. Anh cũng biết rồi đấy, phép vua thua lệ làng mà. Nhà nào không có con trai thì không có con nối dõi. Anh lại còn là cháu đích tôn còn không có con trai thì ngồi mâm dưới là đúng rồi.
Nhìn vào gương Linh còn không dám nhìn huống gì Khải chê cũng là đúng. Thế nên sinh xong Linh cứ viện cớ kinh nguyệt thất thường rồi lại cho con bú mệt để trốn chồng. Nhưng biết có trốn mãi không được nên cô liều 1 phen nữa. Coi như là để thử lòng chồng.
Cô gái càng nói, anh càng thấy thương. Chẳng phải ai cũng nói rằng đừng nghe thằng nghiện trình bày và đừng nghe cave kể chuyện. Anh cũng sợ mình bị lừa nên tìm hiểu mọi chuyện. Anh nhận ra cô nói đúng, tất cả những gì về cô gái đó đều là sự thật.
Có lẽ vợ anh quá mệt mỏi nên suy nghĩ tiêu cực hơn trước kia, đó là những lời trách móc nặng nề nhất mà chị dành cho anh. Những người xung quanh chứng kiến chuyện đó thì ai cũng chửi rủa anh là thằng chồng khốn nạn, vô lương tâm.
Hôm đó, mới đi đến cửa phòng, tôi đã nghe tiếng con bé la thất thanh nhưng im bặt rất nhanh. Tôi nghe có tiếng đàn ông thì thào trong phòng "vợ anh ở cữ nên chỉ muốn giải tỏa một chút thôi, em đừng la lớn".
Nhiều hôm thấy chồng gầy đi mà em xót vô cùng. Vậy mà chồng em chỉ nói: “Em không phải lo, anh đàn ông mà mấy chuyện này chẳng đáng gì!”.
Nhìn thấy bóng dáng quen thuộc bên vệ đường, người vợ nghĩ rằng đó là người chồng đã mất tích 10 năm của mình.