Anh vội vã chạy vào gọi chị dậy nhưng chị bất động không trả lời lại bất cứ lời nào.
Đến nơi, tôi thất thần nhìn chồng gào khóc ôm cô ấy. Tôi hoảng hồn thấy tội lỗi khi chứng kiến cảnh này.
Ở ngoài phòng bếp, bỗng dưng người chồng ngoại tình là anh lại rơi nước mắt. Anh nhớ mẹ, nhớ cả dáng vẻ của vợ chăm mẹ liệt gường suốt 5 năm dài…
Thì ra những lúc anh vắng nhà đi công tác, lúc chị bụng mang dạ chửa cô đơn lủi thủi một mình, lúc chị vượt cạn thập tử nhất sinh thì anh đang ngấu nghiến bên tình nhân, quên mất cả đạo lý làm người.
Nỗi nhớ cồn cào ân hận và hối tiếc. Anh sai, anh sai rồi. Thứ tình yêu anh cho là bất chấp để có được hóa ra lại là thứ cảm xúc cũ kỹ chỉ còn tồn tại ở quá khứ.
Suốt bao năm, vì cái suy nghĩ trọng nam khinh nữ mà tôi bỏ con của mình để nuôi con của kẻ khác. Đó là nỗi sỉ nhục lớn nhất của một người đàn ông.
Lúc tôi sinh con đầu lòng, tôi có thuê người giúp việc theo giờ để dọn dẹp, nấu ăn. Tôi sinh chưa tròn năm thì chồng đã lén lút với cô giúp việc. Tôi chán nản quá nên quyết định ly hôn. Sau này tôi mới biết cô giúp việc kia là người tình mà chồng cũ mang về nhà.
Đến ngày sinh, anh vui mừng chào đón đứa con trai, vậy là từ nay đã có thằng chống gậy. Tuy nhiên, càng nhìn thì thằng bé càng không giống anh. Kết quả cho thấy anh và đứa con không cùng huyết thống.
Sáng hôm sau tỉnh dậy, tôi mở điện thoại lên mới tá hỏa thấy rất nhiều cuộc gọi nhỡ. Gọi cho vợ không được, tôi gọi cho mẹ thì nhận được thông tin điếng hồn.
Đến lúc đó tôi mới hiểu, đàn ông hơn nhau nào có ở tiền tài, danh vọng, bồ bịch.
Tôi đã tưởng mình sẽ được tự do, sẽ không bị bất kì ai ràng buộc nhưng khi vợ rời xa tôi mới bắt đầu thấm thía thế nào là cuộc chơi, thế nào là cuộc đời.
Hoàn tất thủ tục ly hôn, anh chạy theo người phụ nữ đó. Xuân như mất đi nửa linh hồn, vật vờ mất phương hướng. Suốt một thời gian dài, cô không ngủ được nên tìm đến rượu bia để quên đi nỗi buồn hiện tại.
Hỏi ra mới biết người phụ nữ ấy đã quay lại với chồng và gia đình họ đang rất hạnh phúc. Anh không muốn phá hoại hạnh phúc của người yêu nên đành rút lui trong đau đớn.
Một hôm, tôi sốc khi có người đàn ông lạ mặt đến viện gặp vợ mình. Anh ta cầm tay vợ tôi khóc lóc, xin lỗi cô ấy muốn nhận con, đưa mẹ con cô về nhà để chăm sóc.
Chồng tôi cúi gằm mặt xuống, nước mắt anh ta rơi, nhưng anh ta cũng vội vã bỏ đi dù cánh cửa nhà vẫn đang mở rộng.
Thời gian đầu tôi thấy vô cùng thoải mái, cảm giác như 'con chim sổ lòng' nhưng nào ngờ cái kết lại chẳng ngọt ngào như tôi tưởng.
Tôi muốn ép anh phải nói ra sự thật nên nói có người chụp được hình của anh và nhân tình, anh có muốn tôi up lên mạng không? Chồng tôi nghe thế thì hoảng hồn, đành phải nói hết sự thật.
Chồng sung sướng ở với bồ cả năm liền, cho đến một ngày Xuân thấy chồng mình thất thểu về nhà, quần áo thì luộm thuộm. Vừa thấy vợ thì Hải quỳ xuống khóc lóc van xin.
Vì sự quá quắt của họ, Phương không thể chịu đựng thêm được nữa, hôm đó, biết chồng hẹn bồ tới, Phương đứng đợi sẵn bên ngoài. Khi Ly vừa phóng xe qua thì Phương cũng lấy xe lao thẳng đến. Ai ngờ “rầm rầm” 2 chiếc xe tông vào nhau khiến 2 người phụ nữu văng ra xa.
Tôi làm sao chịu nổi cảnh không được gặp con trai mới sinh. Vậy là tôi chỉ còn cách ly hôn với vợ. Dù sao có đứa con trai mới là mong muốn lớn nhất của tôi. Tôi quyết định để lại hết nhà cửa, tài sản chung cho vợ và hai con gái.