Chồng đã ngoại tình thì đâu còn là người đàn ông của mình nữa

Tâm sự gia đình 01/02/2018 05:14

Chồng tôi ngoại tình, tôi chưa từng nghĩ điều đó sẽ xảy ra. Rất lâu sau này tôi mới biết phụ nữ chúng ta thật sự đều là những kẻ ngốc trong tình cảm.

Khi nhận lời cầu hôn của anh, tôi đã tin tình yêu của chúng tôi là mãi mãi, anh là tất cả cuộc đời tôi. Nhưng rồi, khi đã đủ thông minh, đủ chín chắn, đủ trải nghiệm... cũng là lúc tôi nhận thấy sự thật đau lòng nhất.

Tôi và chồng đã có 10 năm hôn nhân ở bên nhau. Trước khi tiến đến hôn nhân, chúng tôi có 2 năm tìm hiểu và quyết định gắn bó đời mình với nửa kia. Tôi cứ nghĩ, chúng tôi là một, chúng tôi sẽ không bao giờ dối trá, giấu giếm nhau điều gì. Bởi tôi là người phụ nữ khá đơn giản, không yêu cầu quá nhiều từ anh.

Bao năm qua, tôi vẫn quen với việc chồng mình là người bận rộn, anh đi sớm về khuya, anh ngập đầu trong những hợp đồng, dự án... Tôi quen với những lời than vãn, kể khổ của anh: “Anh mệt quá!”, “Anh không có thời gian nghỉ ngơi...”. Vì thương chồng, thương cho trụ cột của gia đình, nên tôi luôn tạo cho anh cảm giác bình yên nhất.

Đơn giản là tôi nghĩ, yêu là thấu hiểu, yêu là tạo cho nửa kia sự an tâm nhất. Nhưng rồi, tôi phát hiện 10 năm qua, tôi bị chồng mình lừa đẹp. Chồng tôi, đã ngoại tình và có con riêng với người đàn bà khác.

Những ngày sau khi phát hiện sự thật, tôi cũng như bao người phụ nữ khác, tôi khóc lóc tra hỏi chồng rằng: "Anh ngoại tình từ lúc nào? Vì sao anh lừa dối em và con, Vì sao anh thay đổi"... Tuy nhiên, mọi câu trả lời của anh đều khiến tôi chán ngán, đau đớn.

Chồng đã ngoại tình thì đâu còn là người đàn ông của mình nữa - Ảnh 1
Khi đó, tôi tự hỏi, liệu chúng tôi có còn có thêm một cơ hội? (Ảnh minh họa).

Tôi như một kẻ mất trí, trong đầu lúc nào cũng mường tượng chồng đang ân ái với người phụ nữ khác. Tôi bị giày vò, có lúc tuyệt vọng... Và tôi nghĩ, có lẽ, ai trong hoàn cảnh của tôi cũng bị rơi vào trạng thái xót xa này.

Càng hận chồng, tôi càng không muốn buông anh ta. Tôi sợ... sợ con tôi sẽ mất cha, tôi sợ người ta sẽ cười mình. Vì thế, khi chồng tôi nói anh muốn ly hôn, tôi đã tát anh ta: “Anh dám”... nhưng sau hành động đó, tôi thấy tim mình đau lắm.

Một buổi chiều, tôi thấy chồng mình đón cô nhân tình và đứa con của họ. Trông bộ dạng của chồng tôi, thong dong tự tại, miệng cười tươi... khác hẳn hình ảnh tôi vẫn thấy trước đây khi ở bên mẹ con tôi.

Và đây là lúc tôi nhận ra, "chồng tôi"... à không: “Anh ta” không còn là “người” của tôi nữa rồi. Anh ta đã là chồng của người đàn bà khác, anh ta đã không còn tìm được hạnh phúc trong ngôi nhà của chính chúng tôi từng vun đắp.

Khi đó, tôi tự hỏi, liệu chúng tôi có còn có thêm một cơ hội?

Ánh nắng chiều nhàn nhạt, tôi biết, tôi đã mất đi hạnh phúc của mình. Sau bao ngày dằn vặt, đau khổ tôi nhận ra, hôn nhân thật mong manh. Khi chúng ta cố níu giữ nhưng nửa kia cứ muốn buông, chúng ta hà cớ còn giành lại để làm gì? Một khi, người đàn ông không còn thuộc về chúng ta, có níu giữ cũng vô ích.

Tôi đã ly hôn sau bao ngày đau khổ, sống trong nước mắt. Có người hỏi tôi, không đau sao, thế nào lại bình thản đến vậy. Sao lại không đau cho được, chỉ là khóc thì cũng đã khóc rồi, đàn ông của mình thì cũng đã là của người ta, sống thì vẫn phải sống tiếp thôi.

Tôi đã không nghĩ nhiều nữa, như thể những gì không phải là của mình sớm muộn vẫn phải nói một câu tạm biệt. Tôi chỉ muốn sống tiếp, để đợi điều xứng đáng hơn…

Đàn ông thương và không thương vợ khác nhau thế nào?

Đàn ông thương vợ luôn dành cho cô ấy sự quan tâm thấu hiểu và không ngại ngần bất kỳ khó khăn gì để mang lại cho cô ấy những điều tốt đẹp nhất!

TIN MỚI NHẤT